Một màn thôi miên đường phố, biến thể của phương pháp “Bắt tay cảm ứng” từ Milton Erickson.
Những màn trình diễn như thế này mang lại hiệu quả sân khấu tốt, nhưng nó lại vô tình tạo ra cảm nhận không đúng về môn thôi miên.
Não bộ chúng ta không thể xử lý cùng lúc nhiều thông tin, và nó thường đưa ra dự đoán mô hình diễn biến của các thông tin, nghĩa là khi bắt tay thì chúng ta sẽ thực hiện cùng một cách thức, động tác như nhau và não bộ dự đoán các cử động tiếp theo của cái bắt tay. Nhưng khi bạn đột ngột thay đổi cách thức của cái bắt tay đó, thì não bộ đối phương sẽ rơi vào khoảng trống vì không thể xử lý. Đây là lúc bạn có thể đưa ra một đề xuất hay ám thị ngắn gọn như ” Sleep ” và đối phương sẽ đáp ứng ngay lập tức, bởi “Sleep” thành câu lệnh đi thẳng vào vô thức của đối phương.
Lý thuyết là vậy nhưng để rèn luyện các mô hình cảm ứng nhanh như vậy cần sự hướng dẫn rất sinh động của một bậc thầy thôi miên biểu diễn.