Một buổi chiều mùa thu trong lành, tôi đến thăm phòng khám của Minh, một người bạn từ thời đại học, hiện đang là bác sĩ chuyên về y học cổ truyền. Minh là một trong những người bạn thân nhất của tôi từ hồi còn là sinh viên y khoa, và dù cô ấy đã đạt được nhiều thành công trong lĩnh vực của mình, chúng tôi vẫn luôn giữ thói quen gặp nhau để chia sẻ về những nghiên cứu và tri thức mới.
#thoimienlamsang
Hôm đó, khi ngồi nhâm nhi tách trà xanh, cuộc trò chuyện của chúng tôi không chỉ đơn thuần là về các phương pháp điều trị truyền thống, mà còn dần xoáy sâu vào một chủ đề khiến cả hai suy ngẫm: sự vận hành của khí và huyết trong cơ thể. Tôi hỏi Minh: “Bạn có tin rằng khí thực sự là một thực thể có thể điều khiển không?”
Minh mỉm cười, đôi mắt sáng lên sự tò mò. “Theo lý thuyết y học cổ truyền, chắc chắn là như vậy. Nhưng để kiểm soát được khí chỉ bằng tâm trí thì mình chưa bao giờ thử. Bạn có cách nào chứng minh không?”
Ngay sau đó, Minh nhận được thông báo có một bệnh nhân bị đau lưng cấp tính. Anh ta là một người đàn ông trung niên, từng làm công việc lao động nặng, và chứng đau lưng khiến mọi cử động của anh trở thành một thử thách đầy đau đớn. Minh đã bắt đầu điều trị cho anh bằng điện châm, nhưng kết quả chỉ mới thuyên giảm chút ít sau hai buổi điều trị.
Nhìn thấy sự đau đớn của anh, tôi đề xuất với Minh: “Hãy để tôi thử áp dụng thôi miên lâm sàng lên bệnh nhân này. Nếu đúng như lý thuyết của y học cổ truyền, việc điều khiển tâm trí có thể giúp anh ta ngay lập tức giảm đau.”
Cô ấy nhìn tôi với ánh mắt hoài nghi nhưng cũng không giấu được sự hào hứng. “Nếu có thể làm được, thì đúng là một sự bổ sung vô cùng quan trọng cho phương pháp điều trị của mình,” Minh nói.
Bệnh nhân ngồi trên ghế, gương mặt nhăn nhó vì cơn đau khi cố gắng giữ thăng bằng. Tôi ngồi đối diện anh ta, yêu cầu anh ta nhìn vào mắt tôi và lắng nghe từng từ tôi nói. Bằng một giọng nói chậm rãi và đầy kiểm soát, tôi dẫn dắt anh vào một trạng thái xuất thần nhẹ, sử dụng những kỹ thuật thôi miên đặc trưng để giúp anh ta dần dần buông bỏ sự căng thẳng và chú tâm hoàn toàn vào cảm giác bên trong cơ thể.
“Anh hãy tưởng tượng cột sống của mình như một cây tre lớn, uốn cong nhẹ nhàng trước gió,” tôi bắt đầu. “Gió đang thổi qua những tầng lá, lan truyền từ ngọn cây xuống gốc. Hãy cảm nhận sự di chuyển của cơn gió, từ trên xuống dưới, như thể cơ thể anh đang hòa vào gió…”
Tôi thấy cơ thể anh ta bắt đầu thư giãn, các cơ bắp dần buông lỏng theo từng lời chỉ dẫn. Tiếp tục, tôi khẽ đung đưa phần vai và cánh tay của anh ta, như cách mà cơn gió thổi qua cây tre. Cảm giác nhẹ nhàng đó len lỏi khắp cột sống của anh, khiến anh gần như quên mất sự đau đớn ban đầu.
Chỉ trong vài phút, cơn đau đã giảm đi một cách đáng kể. Minh đứng bên cạnh, dõi theo toàn bộ quá trình. Khi tôi hoàn tất, tôi yêu cầu bệnh nhân từ từ đứng dậy và kiểm tra cử động của mình.
Điều kỳ diệu đã xảy ra. Anh ta đứng dậy mà không hề có biểu hiện đau đớn, đôi mắt ánh lên sự ngạc nhiên khi cúi xuống và xoay người, thực hiện những cử động mà vài phút trước còn là một thử thách không thể vượt qua.
Minh nhìn tôi, rồi nhìn bệnh nhân của mình với vẻ bàng hoàng. “Làm thế nào mà một phương pháp tâm trí lại có thể chữa lành cơn đau thể chất cấp tính nhanh chóng như vậy?” Cô ấy không thể tin được những gì vừa chứng kiến.
Tôi mỉm cười và nói: “Đây chính là giá trị của thôi miên lâm sàng. Nó không chỉ là một công cụ bổ trợ mà là một phương pháp mạnh mẽ giúp mở rộng phạm vi trị liệu. Không chỉ tác động lên thể chất, thôi miên còn giúp điều chỉnh tâm trí, khiến cơ thể tự chữa lành nhanh hơn bất cứ phương pháp nào khác.”
Một bài tóm tắt từ nội dung chia sẻ của thầy Dương Minh Tuấn: Link đầy đủ
#thoimienlamsang #nhathoimien #duongminhtuan #chuyengiayte